Lặng lẽ mưu sinh trong đêm giao thừa
Trong đêm giao thừa, khắp các ngả đường, các điểm vui chơi công cộng của thành phố Kon Tum tấp nập người đi chơi, đi dạo, đi xem bắn pháo hoa... Trong sự nhộn nhịp ấy, đâu đó trên khắp những con đường, góc phố có những người lặng lẽ mưu sinh với mong muốn kiếm thêm ít tiền để trang trải cho cuộc sống.
Quảng trường 16/3 đêm Giao thừa thu hút rất đông người dân của thành phố Kon Tum tập trung về đây để xem pháo hoa, chào đón năm mới. Trong dòng người tấp nập, những người bán bóng bay, kem bông, đồ chơi trẻ em, nước ngọt... lặng lẽ tìm cho mình những chỗ đứng phù hợp để bán hàng. Vẫn những món hàng rất đỗi quen thuộc ngày thường ấy, nhưng không khí mua bán có phần đông đúc, vui vẻ hơn.
Bà Thuỷ (ở đường Nguyễn Nhu, phường Quang Trung) bán xúc xích chiên, thịt viên chiên chia sẻ: Đêm Giao thừa, nhiều gia đình chở con cái đi chơi và chờ xem bắn pháo hoa nên tôi cũng tranh thủ bán hàng. Nói thật, ngày tết ai cũng muốn nghỉ ngơi, nhất là giao thừa càng muốn quây quần bên gia đình cho ấm cúng, nhưng cuộc sống mình còn nhiều khó khăn mà tết nhất bán cũng được hơn ngày thường nên thôi thì mình cố gắng một chút, ra Giêng nghỉ bù sau.
|
Chịu khó, cố gắng thêm một chút trong những ngày tết để có thêm tiền chi tiêu lúc ra Giêng là suy nghĩ không chỉ của bà Thuỷ mà là của tất cả những người tranh thủ mưu sinh trong đêm Giao thừa này.
Dáng người nhỏ thó bên xe đẩy cà tàng chở một chiếc nồi lớn làm kem bông, trên chiếc gậy cắm đầy những chiếc kem bông màu trắng, hồng, chị Liên ngại ngùng kể: Quê em ở ngoài Thanh Hoá, nhưng quanh năm suốt tháng em vào trong này làm thuê làm mướn, bán hàng rong kiếm sống. Công việc bán hàng rong này ăn nhau là mấy ngày tết, nhất là đêm Giao thừa người dân kéo nhau đi chơi, xem bắn pháo hoa nên hàng bán rất chạy, lời lãi cũng tàm tạm. Bán hàng trong đêm khuya có chút vất vả vì phải thức xuyên đêm, nhưng thôi cả năm có ngày tết, có một đêm Giao thừa, mình cố gắng để kiếm thêm bộ quần áo cho con.
|
Cách xe hàng của chị Liên không xa là xe hàng của chị Mến, cũng với những chiếc kem bông, ít bì bắp nổ, một ít đồ chơi trẻ em, chị Mến đon đả mời khách: Anh, chị mua đồ chơi cho cháu đi, mua ủng hộ em, em lấy giá vừa phải thôi...
Rất nhiều người đã ghé lại mua hàng ủng hộ chị. Giá cả tuy có đắt hơn ngày thường vài ngàn đồng một món hàng, nhưng không thấy ai mặc cả, tính toán gì mà ngược lại ai cũng rất vui vẻ. Hình như ngày tết người ta đều dễ tính hơn, thoải mái hơn. Mỗi món hàng được bán đi là một nụ cười đọng lại trên khuôn mặt chị.
|
Chị Mến cũng từ Thanh Hoá vào Kon Tum làm ăn, ngày thường chị làm công cho người ta ở trên Kon Plông, đến tết chị xuống thành phố Kon Tum bán hàng rong.
Chị Mến cho biết: Đêm giao thừa nhìn mọi người sum họp gia đình hay cùng gia đình đi dạo phố, trong khi mình vẫn phải bươn chải bán buôn cũng cảm thấy chạnh lòng, nhưng cuộc sống của mình vẫn còn thiếu thốn nên em cố gắng thêm một chút để ra tết cả nhà được vui vầy hơn. Mấy ngày tết này, mỗi hôm em kiếm được 200.000 – 300.000 đồng, đêm Giao thừa còn được nhiều hơn nên dẫu vất vả nhưng vẫn vui...
Trong những câu chuyện với những người lặng lẽ mưu sinh trong đêm Giao thừa mà chúng tôi gặp gỡ, dù mỗi người một công việc, một hoàn cảnh, một câu chuyện cuộc đời, nhưng lý do họ bươn chải trong đêm Giao thừa cũng như những ngày tết là bởi cuộc sống còn khó khăn, họ phải kìm nén những cảm xúc riêng để mong bán được nhiều hàng, có thêm thu nhập và trở về sum họp với gia đình. Rất may, ai cũng đắt khách, đắt hàng nên dù không được thoải mái chơi tết, đón xuân nhưng họ vẫn thấy ấm lòng.
Bài, ảnh: Thiên Hương