Chiều nhạt nắng, tôi lên rẫy, vô tình thấy người ta thu hoạch đậu (đỗ). Phải rồi, mùa hè về cũng là mùa thu hoạch các loại đậu. Lưng cúi lom khom, các mẹ, các chị tỉ mẩn, chăm chỉ nhặt (hái) từng quả, người thì kẹp bên mình cái thúng, người xách theo cái bao, thi thoảng họ trêu nhau cười đùa như cố tình xua tan cái mệt mỏi… Chạm vào khung cảnh yên bình ấy, ký ức về những ngày hè tuổi thơ, tung tăng thu hoạch đậu cùng chúng bạn, đã xa lắm rồi, mà cứ ngỡ như vừa sang…
Đã nhiều năm nay, trong các cuộc tiếp xúc cử tri của HĐND các cấp, cử tri xã Ngọc Tụ (huyện Đăk Tô) đã nhiều lần kiến nghị các cấp, các ngành sớm đầu tư xây dựng cầu Đăk Nơ ở thôn Đăk Nu của xã. Vì, cầu Đăk Nơ đã xuống cấp, gây nguy hiểm cho bà con khi đi lại, đặc biệt vào mùa mưa lũ.
“Sau 7 năm tìm mọi cách để chữa trị bệnh tật cho những đứa con của mình, mong muốn lớn nhất của vợ chồng chị là chữa chạy cho cháu khỏi bệnh để được đi học, vui chơi như bao đứa trẻ khác” - chị Y Thư ở thôn Long Dôn, xã Đăk Ang, huyện Ngọc Hồi tâm sự như vậy.
Mờ sáng không thấy con chó Milô vào phòng gọi dậy như thường ngày, ba tôi linh cảm có chuyện không hay xảy ra với nó. Thế là ngay lập tức ông bật dậy, chưa kịp làm vài động tác thể dục cho nóng người rồi mới bước xuống giường như mọi hôm, đã vội vội vàng vàng xỏ đôi dép nhựa vừa đi vừa gọi Milô.
Tình cờ, tôi được người bạn kể cho nghe một câu chuyện thần thoại đầy xúc động về người cha. Bỗng dưng trong lòng tôi trào dâng những nỗi niềm khó tả, có chút gì đó xót xa, nhớ thương nhiều người cha già của tôi đang ở miền quê xa tít ngoài Bắc…
Rừng núi suối sông Tây Nguyên quả là một “tổng kho” lương thực thực phẩm thiên nhiên mà đất trời ban tặng cho bà con các dân tộc thiểu số nơi đây một cách hào phóng. Thế cho nên các nhà dân tộc học đã dùng cụm từ “văn hóa rừng” để chỉ cho cuộc sống và tập quán nơi này. Và, chính bà con cũng có khái niệm “ăn rừng” để chỉ việc thụ hưởng của mình từ rừng trong đời sống cộng đồng.
Tháng Sáu là tháng của những cơn mưa rào bất chợt, tháng của những cành bằng lăng tím trên từng nẻo đường, góc phố hay màu đỏ rực rỡ của hoa phượng khiến mỗi người lại nhớ những kỷ niệm ngọt ngào về tháng Sáu năm nào.
Kon Tum đã có những cơn mưa đầu mùa nhưng tiếp theo vẫn là những buổi nắng hanh. Người bạn thiếu thời đi xa trở về, loanh quanh thế nào cứ mong được đến với vùng hồ Đăk Loy năm xưa.
Dù thành phố Kon Tum đã có chủ trương, nhưng đến nay, nhiều tuyến đường, hẻm phố tại các phường nội thị vẫn chưa được đầu tư xây dựng, bê tông hóa. Từng ngày người dân chờ đợi, mong mỏi các tuyến đường, hẻm phố trên sớm được nâng cấp để thuận lợi cho việc đi lại.
Tháng này, ngày như trôi chậm hơn; nhưng hôm nay, chưa đến 5h chiều, trời đã sầm lại. Tiếng sấm ì ùng xa xa đâu đó. Mớ lá đinh lăng phơi hai hôm chưa hẳn khô được đưa vào trong hiên nhà. Ông nhổm lưng, nhấc chiếc “đòn” cũ đã mòn, vội quơ mớ tre, lạt vương vãi, lui vào trong nhà. Khung cửa nhỏ trông ra khoảng sân gọn chẳng mấy chốc đã nhòa trong màn mưa. Mưa chín chiều...
Cuộc sống hiện đại, các thiết bị thông minh, từ ti vi thông minh, điện thoại thông minh, iphone, ipad, máy vi tính… với các tính năng ứng dụng của nó cứ thế mà ùa vào từng gia đình, chen ngang vào cuộc sống và dường như trở thành “vật bất ly thân” của không ít con trẻ.
Cuối năm 2016, ông Ninh Đức Yên - Giám đốc Công ty CP Tập đoàn Tân Mai Tây Nguyên đưa ra viễn cảnh về một tương lai tươi sáng cho Dự án Nhà máy bột giấy và giấy Tân Mai Kon Tum: Đến tháng 1/2017 Công ty bắt đầu việc lắp ráp dây chuyền và sớm nhất đến quý IV/2018 nhà máy có thể đi vào hoạt động. Thế nhưng, thực tế đến nay, “Dự án triệu đô” Nhà máy bột giấy và giấy Tân Mai Kon Tum vẫn còn ngổn ngang và... án binh bất động..
Ở Tây Nguyên, cùng với mùa măng le là mùa nấm mối. Và cũng như măng le, sau vài tháng đầu mùa mưa, đến khoảng tháng Tư tháng Năm âm lịch (tức khoảng tháng 6 tháng 7), khi đất đai đã thấm ẩm đủ nước, là mùa nấm mối lên rộ.
Theo phân giới hành chính hiện nay, đường thiên lý Bắc – Nam Hồ Chí Minh bắt vào địa phận Tây Nguyên tại khoảng km 1402; phía bắc là huyện Phước Sơn tỉnh Quảng Nam, phía nam là huyện Đăk Glei tỉnh Kon Tum.
Những ngày này, hàng trăm phụ huynh có con em theo học các lớp 6,7,8 ở Trường THCS –THSP Lý Tự Trọng băn khoăn lo lắng không biết con mình có nên chuyển sang Trường THCS Liên Việt Kon Tum trong năm học mới sắp tới không, hay phải chuyển về học tại trường ở địa bàn theo hộ khẩu đăng ký?
Chỉ vài cơn mưa đầu mùa, nguồn nước sinh hoạt của người dân trên địa bàn thị trấn Đăk Rve (huyện Kon Rẫy) đỏ ngầu, kèm theo những rác rưởi dơ bẩn từ đầu nguồn tuôn về, làm cho hàng trăm hộ dân ở đây luôn trong tình trạng lo lắng, bất an khi sử dụng nguồn nước bẩn.
“Chuyển vào chợ tạm này ế quá em ơi. Người mua vắng hẳn, không bằng một nửa khi bán ngoài vỉa hè” – chị bán hàng rau ở chợ tạm 16/3 (thành phố Kon Tum) bộc bạch.
5 năm qua, dù phải chứng kiến cảnh đứa con trai đầu lòng 7 tuổi trải qua những cơn đau vật vã bởi căn bệnh u não ác tính và tan máu bẩm sinh (thalassemia) nhưng vì gia đình quá khó khăn nên vợ chồng anh A Thúi (1987) và chị Y Thả (1992) ở làng Plei Kleck, xã Ngọc Bay, thành phố Kon Tum không thể chạy chữa thuốc thang cho con…
Nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt gầy gò, xạm đen của chị bạn, cũng là người mẹ, tôi chợt nghĩ, nước mắt chảy xuôi, làm cha, làm mẹ mấy ai thoát được nỗi âu lo.
Dù Chiến thắng Đăk Tô –Tân Cảnh đã cách đây 53 năm, nhưng vẫn còn đây Tượng đài Chiến thắng vươn lên trời xanh. Và ngày ngày, nơi máu xương cha anh đã đổ luôn có những thương yêu đang mãi đắp bồi.